Ngày 30/4 là ngày mà người Việt Nam sát hại người Việt Nam để giành chiến thắng. Có người ví von rằng, cả Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa và Việt Nam Cộng Hòa đều là anh em cùng mẹ Việt Nam. Ấy vậy mà tương tàn rồi kera tay sát hại anh em mình lại tự hào chiến thắng. Nếu không phải mang tâm thức của loài cầm thú thì không ai lại vui mừng với những ngày như thế.
Đến nay đã 50 năm, thế nhưng phe chiến thắng lại ép buộc dân phải tự hào. Người dân thấy phiền, tỏ thái độ không hài lòng vì hành động chặn đường diễu binh làm kẹt xe khiến dân phải khốn khổ. Điều này rất thật, thay vì thông cảm, họ lại xua quân đấu tố rồi đạp đổ chén cơm người bày bỏ thái độ. Thật là một chế độ man rợ.
Nếu có nhân tính thì kẻ chiến thắng ắt phải tự biết xấu hổ vì hành động chém giết người “cùng một nhà”. Tuy nhiên, hy vọng người Cộng Sản có nhân tính là vô ích. Suốt 50 năm qua, họ vẫn đạp lên cái đau của dân tộc để tâng bốc chiến thắng của mình.
Đáng nói hơn Đảng Cộng Sản lại mời Trung Quốc – kẻ mà đã xua 600 ngàn quân sang 6 tỉnh biên giới phía Bắc tàn phá và giết chóc thường dân Việt Nam cùng diễu binh chiến thắng. Có thể nói, đây là thái độ hỗn láo không thể tha thứ đối với Mẹ Việt Nam. Họ xem ngoại bang từng xâm lược Việt Nam là bạn, xem chính dân mình là kẻ thù.
Mới đây, Chính quyền Tổng thống Trump cấm quan chức ngoại giao của họ tham gia lễ kỷ niệm 30/4/2025. Nước Mỹ là nơi giúp nền kinh thế Việt Nam thu về trăm tỷ đô la. Nước Tàu là nơi làm cho nền kinh tế Việt Nam thâm hụt gần 100 tỷ đô la mỗi năm. Nếu không có Mỹ, nền kinh tế Việt Nam sẽ bị nền kinh tế Trung Quốc quần cho tơi tả.
Cái gọi là tự hào 30/4 giờ đây trở nên kệch cỡm. Nó thể hiện sự phi nhân tính của một chế độ chứ chẳng phải niềm tự hào gì. Là người Việt Nam, cần phải biết xấu hổ khi chính người Việt lại đánh giết người Việt chỉ vì khác tư tưởng chính trị.
Trần Thái Hưng -Thoibao.de